31/7/17

Thênh Thang...

ĐN , ngày...tháng...năm...

Tháng mới với một công việc mới . Mọi thứ vẫn chạy theo một lộ trình nhất định. Đâu đó là những mối bận tâm không rõ lý do cũng như nguồn gốc. Chỉ thấy mình như một chiếc lá ngả màu nhàu nhĩ cố gắng sống tốt cuộc đời mình. Mặc cho giông bão có ghé ngang và đôi khi lạc trôi đến xứ sở nào đó  , và theo một lẽ nào đó , chúng ta phải gạt bỏ những điều hư phai xấu xí để chiến thắng phần người đã cũ cùng với năm tháng . Khi ấy tôi lại tự ru ngủ mình bằng những triết lý cũ kĩ giúp tôi đi qua miền bão nổi. Đen hay trắng, vàng hay đỏ thực chất cũng chỉ là những gam màu nguyên sơ , thuần khiết , chí ít chúng không bị tô vẽ hoặc nhầm lẫn với bất kì gam màu nào. Giống như nỗi buồn của tôi.

Bạn sắp đi du học ở Ca , tôi không buồn cũng không vui. Chỉ thấy xung quanh mình vẫn hoài hoang hoải một khoảng trống không thể lấp đầy. Tôi của năm 24 tuổi khô khốc một ánh nhìn với nỗi niềm bán không ai mua. Cứ như thế tôi tự trôi trong thế giới của chính mình.

Trong bóng tối , tôi tự cắt lát tôi.

Một tôi , mắc nợ ngày.

Thênh thang.



Yên
31.07.17

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét