26/9/13

Những tuổi trẻ bỏ quên

Người ta hoài niệm về một quãng đời gọi tên là tuổi thơ
Bởi nơi ấy chân trời luôn ít bão
Bởi nơi ấy trồng những nhánh cây hư ảo
Mọc lên khắp cánh đồng vốn chẳng thấy ưu tư

Những tuổi trẻ bỏ quên lạc lối vùng hoang vu
Tháng năm cứ chảy mà chẳng đính thêm hạt đời ý nghĩa
Tháng năm cứ nghĩ rằng mình còn thừa thời gian để đến vùng đất địa
Khi hơn một lần cứ-sống nốt ngày hôm nay!


25/8/13

...............

Chiều nay có cơn mưa
về qua phố nhỏ
sợ mệt...
sợ những hoang hoải trốn tìm...
nên cứ ẩm ương vậy thôi!

p/s:Càng lúc càng thấy mình thật ngốc khi cứ mãi đi tìm vị trí của mình trong lòng người khác.Để rồi quên mất bản thân là ai?Để rồi quên mất cái quan trọng nhất là phải biết nâng niu,chăm sóc bản thân mình..Vì trên đời này sẽ chẳng có ai thương mình bằng chính bản thân mình cả..Ngốc.Đúng là ngốc mà!:(

22/8/13

Empty

Hiện tại...
Đầu óc quay cuồng,đau ê ẩm...
Nhịp tim đang trong tình trạng hỗn loạn
Đến việc thở cũng rất ư là khó khăn
Muốn ngủ một giấc nghìn thu quá trời ơi!

p/s:Đêm qua lại nằm mơ.Lại là những giấc mơ k đầu k cuối..Sợ....!


18/8/13

Nỗi buồn màu xanh bé xíu.....

Đêm qua,tôi nằm mơ thấy chân mình rời khỏi bờ cát mà chạm sâu vào biển.Nước màu xanh thẳm và lạnh buốt.Những đám mây ở đằng xa cuộn vào nhau như cái bánh Bretzel  phủ đầy muối hạt to đùng.Tôi thấy mình không thể di chuyển.Cứ đứng mãi như thế.Trong lòng biển.Gió mằn mặn.Cho đến lúc nước dâng lên mãi.Dâng lên mãi. Vậy mà. Vẫn không hề thấy mình chấp chới.Lòng bình yên đến lạ...

T à.Những bức thư hồi nhỏ em viết.Thường không có nội dung gì cụ thể.Giống như kiểu người ta ném lá khô xuống hồ.Vô thức và nhạt nhẽo.Những bức thư đó thường không có người nhận.Em để chúng trong một cái hộp.Hồi đó cứ nghĩ,lúc mình lớn lên,gặp được người đàn ông hạnh phúc " chịu đựng" mình,vào một ngày mùa mưa tháng Mười lành lạnh,hai đứa ngồi gặm bắp nướng, thi đặt tên cho đám người qua lại và cười ngặt nghẽo,rồi em thấy mình linh tinh trong mắt ảnh,em sẽ lôi những bức thư đó ra khỏi hộp mà tặng hết luôn,không giữ lại miếng nào. Cái người đàn ông đó,cái người "tội nghiệp","đáng thương" vì đã yêu phải em đó,sẽ ôm mớ giấy ngớ ngẩn của em đi ngủ,đến công ty, vào giờ giải lao,giờ ăn trưa ,đọc chúng và yêu chúng.Vậy đó.Vậy mà thất tình lần đầu tiên.Em đem dốc hết vào biển.Nước cứ táp vô táp ra.Dặt dẹo hoài không chịu mang đi.Em còn nhớ,một trong những bức thư lẩn thẩn ấy viết là....

"Chào T tuổi hai mươi lăm.Đã kiếm ra người ăn bắp nướng ngày mưa?Đã kiếm ra người để cùng cười ngặt nghẽo?Đã kiếm ra người sấy tóc cho T?"

T à.Bây giờ em hai mươi lăm tuổi.Em phải trả lời bức thư vớ vẩn ấy thế nào?

Mưa hoài.Ủ rũ ghê lắm.Mà nước mắt thì cứ chảy nghiêng.T à.Em bị lạnh tay rồi...

16/8/13

Cho-Tôi....

Em à,

Đừng khóc!
Ngoài kia,ai cũng đang gồng mình lên diễn.
Vì sợ đánh đổ mất cuộc đời.
Ai cũng nghĩ,cũng tin,cũng sợ
Cuộc đời này có một
Nên vẽ nguệch ngoạc hằng đêm.
Lên mặt.Thứ sáp màu.Triệu triệu năm rồi.Vẫn nhòe nhoẹt.Không khô..


Em à,
Đừng nghĩ!
Chỉ có tình yêu mới đủ sức kéo em đi.
Những người đàn ông.Với trái tim và tin thần vạm vỡ.
Mỗi sớm mai của họ.Tỉnh giấc.Là cà phê
Là báo.Là lịch hôm nay cụ thể phải làm gì.
Không có em.Không có em.
Ngồi vẩn vơ.
Vui bằng ánh mắt.
Đem cả không gian phủ bởi một bóng hình!


Em à,đừng nhớ!
Những lời ngọt ngào.Những điều có cánh.
Những cái nắm tay hay vội vã liều mình.
Đem cả ước mơ đặt vào tim ai đấy.
Chuyện thủy chung có dăm ba kiểu.
Nhưng chẳng kiểu nào đủ để gọi "thủy chung"

Em à,
Đừng tin!
Em có thể làm nên điều vĩnh viễn.
Chuyện ba năm.Chuyện một giờ.Chuyện khoảnh khắc.
Hạnh phúc chỉ ở đấy thôi là đủ.
Nhé em!

Em à,
Đừng nghe!
Những chuyện dở dang.
Mà ta đang kể....

16.8.2013

15/8/13

vô đề

Một ngày
khi tôi ra sức vỗ về con tim
bảo:"Kiên cường lên..."
Con tim cúi đầu : Mệt!Thực sự mệt rồi...
Xót xa,lí trí cười : Thôi!Đc rồi.Ngủ luôn đi....




Có nỗi tuyệt vọng nào rơi cùng đêm sâu....
15.8.2013

7/8/13

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người
có một người sẽ vui..

Có một người đã ngồi nơi đấy đợi trong bóng tối lâu lắm rồi
có một người đã nhiều đêm mơ giấc mơ mái nhà người khác
có một người đã lấy tay mình tựa dưới đầu để ngăn giọt nước mắt
có một người đã ước ao mình đã không phải là mình trong từng cay đắng
có một người đã biết trước mình mất mát
ngay từ lúc bắt đầu...

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người
có một người nhắm mắt lại thật lâu...

Tưởng tượng lại quãng đời mình đã sống
nhìn hạnh phúc của một người mà trong lòng chỉ muốn khóc
nhìn nụ cười của một người mà cắn răng trong cô độc
nhìn bình yên của một người  mà bão giông suốt tháng ngày hằn học
mình sống để làm gì?

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người
có một người không biết có thể bắt đầu với một người nữa không?...

Sau những đêm hằng tin vào ngày mai sẽ thấy một người chờ mình vào bên ngoài cửa sổ 
sau những đêm hằng tin vào ngày mai sẽ thấy mình thuộc về một người cần bày tỏ
sau những đêm hằng tin vào ngày mai sẽ thấy một người dặn mình đừng tin vào ai nữa
sau những đêm hằng tin vào ngày mai sẽ thấy mình k cần phải nguyện cầu cho một yêu thương đã đổ vỡ
mình đã quá nhẫn tâm....

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người
có một người đứng nhìn trong lặng câm...

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người
lần đầu tiên có một người biết trái tim mình đã chết cho một quãng đời mình k cần...

NPV
7.8.2013

p/s: Entry này đc viết trong một buổi sáng tháng tám xám xịt.Chả trách lòng người cũng xám xịt bởi những cảm xúc k tên..
      Entry này xin gửi tặng 2 người chị mà e yêu quí nhất-chị Lam Linh và chị Vy.Xin hãy để những nỗi đau đc ngủ ngoan và an giấc!


27/7/13

...........

     Đà Thành
        Đêm!
Những cơn mưa vụn vặt
        Rả rích
          Lạc Nhịp
  Gối đầu lên những bộn bề,thất vọng,cô lẻ,xót xa,câm lặng
         Chơi vơi!
   Đêm qua dài thật dài
Bước qua những điều tưởng - như- không - thể mới biết rằng trên đời này chẳng có điều
                            gì là k thể vượt qua

                                  Tự nhủ
                           chênh vênh cũng vậy
                                 u uất cũng vậy
                    Cảm giác như đang rơi rất sâu
  Ngã đau đến nỗi tất cả nỗi buồn không đủ sức lên tiếng
     Và trong tận đáy của những điều tan vỡ
           Thấy mình rơi ngược
                  Bay lên!
              Lại thế nữa rồi!
Lắm lúc chân muốn đi mà lòng cứ níu lại đứng yên thôi
    Lắm lúc muốn nhìn sâu vào sự thật
Như cách đối diện với hình ảnh phản chiếu của mình trong gương
       Nhưng rồi sao?
Ta lại đối mặt với tường trắng
     Thinh lặng
       Tê tái
     Có thấy gì
Ngoài những vệt đèn loang đan chồng
  Chẳng thấy một lối thoát
    Mùa chẳng bao giờ là cũ....

                     

18/7/13

Vẩn vơ

Tình tháng Bảy là bản nhạc không lời
Nhòa trong ồn ào tiếng ve trên những vỉa hè nắng gắt
Mặt trời là viên đường lẻ loi trong ly cafe chiều nguội ngắt
Giọt  chơi vơi loang vỡ nét môi cười


18.7.2013