20/6/14

Lạc ngủ..

Dạo này thời gian ngủ dần ít đi,mỗi ngày trôi qua đều cảm thấy mệt mỏi.Hai ngày rồi,cơn đau vẫn hành hạ.Âm ỉ.Dai dẳng.Nhiều lúc cứ nghĩ rốt cuộc mình là sinh loài nào,mà lại có sức chịu đựng mạnh mẽ như thế.Qua biết bao điều,bao nhiêu chuyện,con tim vẫn cứ ở đó,mặc nhiên chấp nhận những mệt mỏi,tổn thương.Dù tan tành hay đau đớn,nó vẫn đập.Vẫn ở đó,và không bao giờ rời đi.

Hai năm.Khoảng thời gian không dài nhưng cũng không quá ngắn.Thuốc-như một người bạn,dù mưa hay nắng,phong ba hay bão tố vẫn bên mình mỗi ngày.Dù đôi lần cảm thấy nó rất đáng ghét,nhưng nếu không có nó,có lẽ mình đã không thể sống sót cho đến tận bây giờ.Mỗi một ngày trôi qua,việc thở lại trở nên khó khăn,cảm giác như có vật gì cứ đè nặng lên tim,khiến mình không thể thở được.Những lúc như thế lại cố tình làm lơ.Rồi ngày cũng qua,đêm cũng qua..

Hai tháng nay,mình lại thường xuyên mất ngủ,giống như những ngày xưa cũ.Trắng đêm vì stress nặng.Ngày nào phải uống thuốc an thần mới ngủ được.Bây giờ chả nhẽ lại uống nó một lần nữa sao?Mình không muốn uống,không muốn nghĩ đến bất cứ điều gì nữa.

Mình bây giờ là một tôi-trống rỗng!

Mình bây giờ thật ngu ngốc...

Mình đang ở mùa hè,ở thành phố biển,không có mưa...

Và mình vẫn đang đợi một cơn mưa.

4/6/14

Lạc

Lời nói "Em vẩn ổn" dường như thật buồn
Nước mắt đã rơi mất rồi
Dâng đầy trong khóe mắt
Em cố lấy tay gạt đi

Em nghe nói rằng anh đang hạnh phúc
Nhưng khi em nói không thể ra đi mà không có anh
Anh đã bảo rằng đó là tất cả dành cho em
Anh thật sự đáng hận

Nước mắt em rơi tí tách tí tách
Liệu bầu trời kia có hiểu được nỗi lòng em
Đừng làm em đau đớn thêm,em không muốn thấy anh nữa!

p/s:Hôm nay,tôi đã xem xong một bộ phim,mà có lẽ cả đời này bị ám ảnh bởi nó.Đau đớn đến tận cùng,bi thương đến vỡ òa.Nhưng tc giữa con người vẫn luôn tồn tại,bởi ở đó họ hạnh phúc,họ mặc nhiên chấp nhận,chờ đợi,đấu tranh và không ngừng từ bỏ.Sau tất thảy những đớn đau,hờn giận ,quan trọng là người ta vẫn nắm lấy tay nhau hay sao?
Tình yêu cuối cùng vẫn chiến thắng tất cả,cảm hóa mọi trái tim con người,dù có tổn thương,mất mát hay đớn đau tận cùng đi chăng nữa.Rồi sẽ an nhiên mà thôi!


Mây
4.6.2014