Đà Thành
Đêm!
Những cơn mưa vụn vặt
Rả rích
Lạc Nhịp
Gối đầu lên những bộn bề,thất vọng,cô lẻ,xót xa,câm lặng
Chơi vơi!
Đêm qua dài thật dài
Bước qua những điều tưởng - như- không - thể mới biết rằng trên đời này chẳng có điều
gì là k thể vượt qua
Tự nhủ
chênh vênh cũng vậy
u uất cũng vậy
Cảm giác như đang rơi rất sâu
Ngã đau đến nỗi tất cả nỗi buồn không đủ sức lên tiếng
Và trong tận đáy của những điều tan vỡ
Thấy mình rơi ngược
Bay lên!
Lại thế nữa rồi!
Lắm lúc chân muốn đi mà lòng cứ níu lại đứng yên thôi
Lắm lúc muốn nhìn sâu vào sự thật
Như cách đối diện với hình ảnh phản chiếu của mình trong gương
Nhưng rồi sao?
Ta lại đối mặt với tường trắng
Thinh lặng
Tê tái
Có thấy gì
Ngoài những vệt đèn loang đan chồng
Chẳng thấy một lối thoát
Mùa chẳng bao giờ là cũ....
27/7/13
23/7/13
18/7/13
Vẩn vơ
Tình tháng Bảy là bản nhạc không lời
Nhòa trong ồn ào tiếng ve trên những vỉa hè nắng gắt
Mặt trời là viên đường lẻ loi trong ly cafe chiều nguội ngắt
Giọt chơi vơi loang vỡ nét môi cười
18.7.2013
Nhòa trong ồn ào tiếng ve trên những vỉa hè nắng gắt
Mặt trời là viên đường lẻ loi trong ly cafe chiều nguội ngắt
Giọt chơi vơi loang vỡ nét môi cười
18.7.2013
15/7/13
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)