Mệt. Chỉ muốn sống một cuộc đời bình thường. Hoang lạc như cỏ, tự tại như mây. Cơn ác mộng dẫu có tan tành thành mây khói vẫn muốn ngàn kiếp sống một đời khỏe mạnh , ít nhất hơi thở phả ra không mang chất bi ai. Nhẹ tênh và không nhuốm màu mệt mỏi.
Nếu được hỏi điều mong muốn duy nhất hiện tại là gì. Thì con chỉ muốn khấn nguyện cho thân xác được bình yên trọn vẹn mỗi ngày , có sức khỏe để làm việc, để đi đây đi đó. Vẫn còn nhiều nơi phải đi, nhiều người để gặp , nhiều món mà cả đời này chưa được một lần trải. Thế nhưng bây giờ mỗi buổi sáng thức dậy nhìn cuộc đời trôi qua mà lòng không còn tha thiết nữa, đêm hay ngày nắng hay mưa con cũng không rõ. Vậy thì con còn phải sống vì điều gì? Tha thiết vì điều gì. Ngày trôi qua, cảm xúc trong con dần cạn kiệt. Thà đừng sinh ra trên cuộc đời này, còn hơn phải sống cuộc sống chết dở khóc dở. Mỗi ngày trôi qua phải chịu sự giày vò đến mức chỉ muốn chết đi.
Giá mà không sinh ra trên cõi đời này, có phải sẽ tốt hơn không?
17.9.16