3/2/20

Spring

Huk nói " Anh muốn nhìn thấy mái tóc bạc của em, muốn nhìn thấy nếp nhăn trên khóe mắt của em, và muốn nhìn em già đi". Mắt See Ri nhòe đi trong tiếng nấc.

Huk nói " Anh muốn ở lại đây, không muốn trở về nữa, muốn kết hôn và sống cùng em, cùng nhau có những đứa con, sống cuộc sống bình yên". Mắt See Ri vẫn ướt.

" Em thích con gái".

" Anh lại thích song sinh".

" Nếu vậy em lại càng không muốn tỉnh". See Ri nói khi uống đến chai Soju cuối cùng.

Cõi lòng như được ủi an, khi nghe đoạn hội thoại đó.

Ngày cuối cùng cũng khép lại trong nỗi chơi vơi.

 Mệt nhưng ko thể nói thành tiếng, viết thành lời.

Nhiều khi con chữ cũng bỏ mình đi. Nước mắt vẫn auto chảy ko vì lý do gì. Hệt như mình là đứa cuối cùng bị bỏ lại trên thế giới.

Nghĩ thật buồn cười. Tận cùng chỉ là sự trống không.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét